MÙA THU

Mùa thu

Và thế là đã chớm thu, tôi thích cái tiết trời thu sang, ngồi nhâm nhi ly cà phê sữa dưới hiên nhà, nhìn ra ngoài trời. Ôi mùa thu, cái mùa mà có chút chậm rãi của hè, có chút vội vã của đông. Có lẽ tôi thiên vị của mùa thu quá nhiều rồi.

Tôi, một người đem lòng yêu những góc bộn bề mà nhiều người vô tình lướt qua giữa Sài Gòn lộng lẫy này. Tâm hồn mỏng manh đầy sự nhiễu động, tôi mang trong mình những mảnh nhỏ góp nhặt từ vài ba điều bình thường của Sài Gòn và rồi va vào mùa thu.

Thu mình vào góc nhỏ mỗi độ thu về nhưng bên trong là khao khát được nhìn thấy. Có lẽ chính vì vậy tôi thường bị thu hút bởi những điều bình thường như vết xước thời gian hằn trên chiếc ghế gỗ, màu sơn từ cánh cửa sổ lá sách, bóng lưng của những cặp đôi đang tâm tình.

Vẫn là tôi, tôi yêu mình, yêu cái khoảnh khắc một mình ngồi đó nhâm nhi ly cà phê sữa, bật chút giai điệu mùa thu. Với tôi, giai điệu tôi luôn chọn vào những ngày thu là giọng đọc đầy hoài niệm, chút xưa cũ của Bác Nguyễn Đình Toàn.

Tình chúng ta bắt đầu khi mùa thu trở lại, khi những chùm hoa thạch thảo ngát hương trên những lối đi quen. Mùa thu bắt đầu trên dòng sông bát ngát, mùa thu nhuộm vàng những cánh rừng, mùa thu với áo mơ phai, chiều võ vàng, với xác hoa trên mình bướm.

Tôi cùng mùa thu cứ như vậy mà hòa tan vào nhau, đắm chìm vào giai điệu, tiếng mưa, tiếng gió và tiếng lòng giấu kín.

Mùa thu Sài Gòn, tháng tám năm tôi hăm bốn.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Zalo
Hotline
Zalo Zalo
Hotline Hotline