Tiệm Đỡ Buồn những ngày cuối cùng của tháng mười hai năm hăm bốn…
Tiếng gió thổi, nhánh cây bằng lăng đung đưa, ánh đèn rọi vào từng vết xước thời gian trên chiếc ghế gỗ. Tôi không nghĩ giữa phố thị bộn bề này có một nơi khiến cho tâm hồn mình có thể dễ dàng cảm nhận được những điều nhỏ xíu len lỏi tưởng chừng như chúng chỉ là một nét vẽ tô điểm cho cuộc sống này.
Đông về có chút bâng khuâng
Gió sương khe khẽ chạm vào vai ai
Ánh đèn vàng, gió lung lay
Thơm mùi ghế gỗ nhớ hoài dấu xưa
Tiết trời lay lắt chút mưa
Đem lòng cất giữ nỗi niềm tháng năm
Chút nhạc, chút rượu, chút mưa
Ẩn trong con hẻm Tiệm chờ đến thăm.
Nhật ký mùa đông năm 2024 tại Tiệm Đỡ Buồn, gặp nhau những ngày còn bỡ ngỡ, đi cùng nhau 24 tiết trời, tháng năm dài dẳng, Tiệm Đỡ Buồn lưu giữ những mảnh ký ức đã qua, nuôi dưỡng cho những giấc mơ đang chớm nở. Mùa đông năm nay, Tiệm Đỡ Buồn vẫn ở đó viết nên câu chuyện về ta, người, thời gian và thu nhận những nỗi niềm của bao Vị khách ghé qua.
Viết cho Tiệm Đỡ Buồn, ngày 25 tháng 12 năm 2024.