Loanh quanh trên con đường tấp nập của Sài Gòn ngày nay, đâu đâu cũng là tiếng còi xe ríu rít cùng tiếng bước chân qua lại nhộn nhịp của những người qua đường. Dừng lại thật lâu và bước lên chuyến xe thời gian quay trở về tuổi thơ, ta thấy đâu đó là những tiếng rao bán quen thuộc những gánh bánh mì, bánh tiêu hay những món ăn vặt tuổi thơ như cóc ổi mía ghim, làm ta nhớ về những miền ký ức ngọt ngào trước đây.
Tiếng rao thân thương ấy chợt văng vẳng trong tai “Ai cóc ổi mía ghim hông…”. Vậy mía ghim có gì đặc biệt mà được người dân Sài Gòn ưa chuộng đến vậy. Hãy cùng Đỡ Buồn tìm hiểu qua bài viết dưới đây nhé!
MÓN ĂN VẶT NỐI LIỀN TUỔI THƠ CỦA NHỮNG ĐỨA TRẺ SÀI GÒN XƯA
Mía ghim khi đó trở thành món ăn vặt quen thuộc của người dân Sài Gòn, được nhiều người yêu thích mỗi khi trưa hè nắng nóng.
Mía ghim là một trong những món ăn vặt tuổi thơ của trẻ em Sài Gòn xưa, những cây mía được chặt ra làm khúc nhỏ và ghim lên trên một cây tre được tách ra làm nhiều nhánh nhỏ và ghim mía lên, mía tỏa ra như một bông hoa. Phần thân tre bên dưới được giữ nguyên để làm cây cầm, mọi người có thể vừa dạo chơi vừa thưởng thức.
Mía ghim ngày trước được bán rộng rãi khắp nơi tại các cung đường Sài Gòn xưa, được người dân ghim thành từng đóa và đặt trong một cái mâm, rao bán khắp lề đường. Hay được đặt trên những gánh hàng ngồi bệt dưới lề đường hoặc cũng có thể dễ bắt gặp xung quanh ven đường với những chiếc xe đẩy quen thuộc. Đâu đâu ta cũng có thể nghe tiếng rao thân thương “Ai mía ghim hông”.
Dường như món ăn đó trở thành một phần ký ức tuổi thơ của người dân Sài Gòn trước những năm 1975. Giờ đây thật khó bắt gặp những cây mía ghim đó trên đường phố Sài Gòn, nó dường như trở nên “biệt tích” khi những xe nước ép mía ra đời.
Những cây mía hồi đó rất xanh, mềm và ngọt nước. Khi cắn vào sẽ cảm nhận được vị ngọt dịu nhẹ từ mía tứa ra. Nhai đến khi hết nước thì ta bắt đầu nhả bã. Món ăn đó dần trở thành món ăn quen thuộc đối với trẻ em Sài Gòn ngày xưa, mỗi khi buồn miệng ta có thể thưởng thức hoặc khi xem phim, dạo chơi ngoài đường…
Không chỉ có mía ghim, thời đó còn có mía hấp nóng, mía chẻ ướp lạnh,… Mía chẻ cũng được chặt thành những thanh nhỏ, được ướp đá thật lạnh, khi ăn vào sẽ cảm thấy thanh mát và sảng khoái. Đối với mía hấp nóng khi chế biến sẽ được tách vỏ, chặt thành từng khúc nhỏ, hấp lên nóng hổi và để trong những bịch nilon để ủ nóng.
Mía ghim khi đó trở thành món ăn vặt đắt hàng nhất, được bán khắp mọi nơi trên đường phố Sài Gòn, món này từ nguyên liệu đến cách chế biến cũng rất dễ dàng. Do đó, từ người lớn đến trẻ em đều đội mâm mía ghim nhỏ đi rao bán khắp nơi. Khách hàng thân thiết của món ăn này khi ấy là trẻ em hoặc những đôi tình nhân trong công viên.
NHỮNG MÂM MÍA GHIM ĐẦY ẮP TRÊN NHỮNG CON ĐƯỜNG SÀI GÒN TRƯỚC 1975
Sau những năm 1975, những mâm mía ghim dần trở nên lụi tàn, hiếm khi thấy những mâm mía ghim được rao bán trên đường phố hay bắt gặp những gánh mía trên các con đường của Sài Gòn.
Xã hội ngày càng phát triển hơn, những món ăn vặt dành cho trẻ em ngày càng sản xuất nhiều hơn. Giờ đây ta chỉ có thể bắt gặp những những xe ép nước mía là chủ yếu. Đến năm 1990, nước mía dần trở nên phổ biến hơn, những xe “cóc ổi mía ghim” dầm trở nên “tuyệt tích” khỏi đường phố Sài Gòn, nhường chỗ lại cho những món ăn sáng, mới mẻ và độc đáo hơn.
Dưới đây là một số hình ảnh về những mâm mía ghim đầy ấp ngày xưa mà Đỡ Buồn đã lục tìm lại từ trước những năm 1975 của Sài Gòn xưa:
Cho đến nay, những gánh mía ghim hay những mâm mía ghim quen thuộc ngày xưa đã dần chìm vào lãng quên tại đường phố Sài Gòn, giờ đây nó chỉ còn tồn đọng trong kí ức của mỗi người dân Sài Gòn xưa. Với những ai yêu thích những món ăn vặt dân dã, quen thuộc của ngày xưa chắc hẳn sẽ không thể nào quên những hình ảnh “cóc ổi mía ghim” đó.
Hiện nay, những món ăn vặt tuổi thơ rất hiếm được bày bán tại Sài Gòn, nếu vô tình đi ngang những cung đường Sài Gòn xưa và bắt gặp những gánh “cóc ổi mía ghim” thì đừng quên thưởng thức và hoài niệm lại về những ký ức ngọt ngào của tuổi thơ.